Đàm
đạo với Lương Võ Đế
Năm Phổ Thông thứ nhất đời Lương Võ Đế (năm 520), Bồ Đề Đạt Ma đến Quảng Châu. Lương Võ Đế sai sứ giả mời Ngài đến kinh thành và hỏi rằng: “Từ khi lên ngôi đến nay, trẫm đã xây dựng chùa, tinh xá, ấn tống kinh sách, cúng dường, độ tăng nhân nhiều không đếm xuể, xin hỏi có được công đức gì?”.
Ngài trả lời: “Chẳng
có công đức gì”.
Võ Đế hỏi tại sao, Ngài nói: “Bởi
vì đó là hữu lậu. Tuy xem ra là có công đức, nhưng nó không chân thực”.
Võ Đế lại hỏi: “Thế
nào là chân công đức?”.
Ngài nói: “Trí
huệ thanh tịnh diệu màu viên mãn, thân thể hoàn toàn hư không tĩnh lặng, như thế
công đức không thể cầu ở việc thế sự được”.
Võ Đế lại hỏi: “Thế
nào là Thánh đế đệ nhất nghĩa?”.
Đạt Ma đáp: “Đại
ngộ hoàn toàn không có Thánh”.
Lương Võ Đế không hiểu được huyền
cơ trong đó. Bồ Đề Đạt Ma bèn rời bỏ nước Lương ra đi, bẻ một cọng lau vượt
sông Trường Giang đến địa phận Bắc Ngụy. Ngài đến Lạc Dương, tu hành ở chùa Thiếu
Lâm trên núi Tung Sơn, ngồi quay mặt vào vách đá 9 năm tọa thiền, chứng được quả
La Hán chính quả.
Thế nhưng mọi người đều
không tin vào Phật Pháp mà Ngài truyền. Một hôm đang đi trên đường, Ngài nghe
thấy một con vẹt trong lồng nói: “Phương Tây đến, phương Tây đến,
xin Ngài dạy phép thoát khỏi lồng”.
Đạt Ma nhìn con vẹt và trả lời: "Thoát
khỏi lồng, thoát khỏi lồng, hai mắt nhắm, duỗi thẳng chân, nín nhịn khí, đó là
phép để ngươi thoát khỏi lồng".
Con vẹt làm theo như vậy. Khi
chủ nhân đến xem thì không hiểu tại sao con vẹt bỗng nhiên lại chết. Xem ra mới
chết không lâu, thân thể vẫn còn ấm. Thế là chủ nhân đem vẹt ra khỏi lồng và đặt
lên bãi cỏ. Chỉ chờ như vậy, con vẹt lập tức bay vọt đi.
Câu chuyện này không biết có thực hay chỉ là một
câu chuyện ngụ ngôn, là phương tiện để Đạt Ma truyền dạy một đạo lý rằng, muốn
khỏi khỏi chiếc lồng Tam giới kiên cố này thì cần phải làm được ba điều:
Thứ nhất: Hai mắt nhắm.
Thế gian hỗn độn, muôn màu muôn
vẻ, thế nên người tu luyện trước tiên cần phải không bị mê hoặc bởi giả tướng
nơi trần thế, không hướng ngoại nhìn, mà phải hướng vào nội tâm mình, quan sát
nội tâm mình.
Thứ hai: Duỗi thẳng chân.
Thứ mê hoặc con người nhất trên
đời là danh vọng, lợi ích và sắc tình, thế nên người tu luyện cần phải biết ngừng
bôn ba truy cầu danh vọng, ngừng chạy theo lợi ích, và buông bỏ thất tình lục dục.
Thứ ba: Nín nhịn khí.
Con người sống chết trong một
hơi thở, tranh giành được mất, thiệt hơn, thắng thua bởi một khẩu khí. Thế nên
người tu luyện cần phải không tức giận, không oán không hận. Làm được việc tu
khẩu chính là đã đóng được cổng địa ngục.
Những người làm được ba điều này thì có thể thoát khỏi cái lồng tam giới này./.
Tu theo phương pháp thiền đúng pháp thì rất hiệu quả.
Trả lờiXóa